Tại sao Nam Định là dân 2 ngón?
Tại sao Nam Định được nhiều người gọi là "Dân 2 ngón"? Có bao giờ bạn thấy xấu hổ và thẹn thùng khi sinh ra nơi miền quê này không? Tìm hiểu ngay nhé!
Tại sao Nam Định là dân 2 ngón? |
Bất giác, một buổi chiều đi làm về một anh xóm trọ hỏi:
"Em ơi, dân 2 ngón là gì?". (Chả là mình quê Nam Định nên anh hỏi thế mà).
Mình hỏi lại:
"Anh không biết thật à?"
Một chị liền cất tiếng:
"Dân Nam Định nhà mày làm sao tao hiểu được?"
Ồ! Lúc đó, mình chẳng suy nghĩ, cũng không chạnh lòng, bực tức hay có thái độ bực dọc với anh chị ý gì cả. Trái lại mình trả lời thẳn thắn và thật lòng nói với anh chị ý rắng:
Trước kia em cũng không biết dân 2 ngón là gì đâu? Nhưng "Dân 2 ngón" nghĩa là "dân trộm cắp" anh ạ!
Bố em kể rằng, ngày xưa Nam Định còn gọi là Hà Nam Ninh về sau tách ra thành 3 tỉnh Hà Nam - Nam Định - Ninh Bình. Ở Nam Định có bến xe khách mà cư dân thường đến đó để đi. Tại bến xe thường xuất hiện tình trạng trộm cướp, móc túi. Thế nên, trộm cắp toàn hoành hành ở đó, không phải chỉ có một mình dân Nam Định mà có nhiều người nơi khác đến nữa nhưng cứ trộm cắp ở bến xe khách Nam Định thế nên Nam Định được gọi là dân 2 ngón ạnh ạ!".
Nghe con bé giải thích rất là hồn nhiên và chân thật anh chị ý cũng không hỏi thêm gì cả. Tuy bị gán mác là "Dân 2 ngón" nhưng người Nam Định đi đâu ai cũng mến cũng chưa thấy ai bao giờ phàn nàn về Nam Định nhà mình và cũng không ai ghét dân Nam Định nhà mình gì cả.
Năm 2008
Ngẫm nghĩ lại, năm 2008 mình bắt đầu lên Hà Nội học. Cũng có mấy bạn ở trong lớp là người Nam Định như mình nhưng mình cũng không hề hay biết mọi người nói là "Dân 2 ngón". Một hôm, có hai bạn trêu một bạn Nam trong lớp rằng là dân 2 ngón, lúc đó cũng có mặt mình ở đấy. Bạn ấy mới hỏi lại: C cũng Nam Định nhỉ?
Mình trả lời: "Ừ". Thế ngoại trừ C ra.
Lúc đó, mình ngơ ngác chả hiểu dân 2 ngón là gì nhỉ? Sao lại ngoại trừ mình ra. Có gì đó thật khó hiểu.
Em gái đi thi đại học
Rồi đứa em gái cũng thi đại học, bạn cùng trọ hỏi nó rằng: "Bạn quê ở đâu?"
Em mình hồn nhiên trả lời: "Mình dân Nam Định?"
Đứa bạn đó liền nói: "Dân 2 ngón. Không thèm nói chuyện nữa". Bỗng dưng nó cũng chả hiểu đến 2 ngón là gì và tại sao bạn ấy lại đối xử với mình như thế nhỉ?
Tìm lời giải thích
Vì không biết, nên lúc đó mình chỉ thấy tò mò, khó hiểu và một dấu hỏi chấm to đùng hiện lên trong ý nghĩ của mình với ý nghĩa "dân 2 ngón" là gì nhỉ? Thế là cũng được bố kể và giải thích cho nghe. Nhưng cũng không có cảm giác xấu hổ, hay thẹn thùng gì cả. Vẫn luôn tự hào và luôn cảm thấy may mắn vì mình được sinh ra, lớn lên trên mảnh đất quê hương Nam Định thân yêu - Mảnh đất với những con người gần gũi, thân thiện và hiếu học này.
Ta chẳng quan tâm ai nói gì cả vì khi ta sinh ra không ai có quyền lựa chọn cho mình quê hương, gia đình hay bố mẹ. Bởi đó đã là một sự sắp đặt của số phận rồi. Đây là sự sắp đặt duy nhất, độc nhất và bạn sẽ không có cái quyền thay đổi nó. Vậy hà cớ gì ta phải:
Tự ti khi ta là con nhà nghèo?
Ta phải xấu hổ vì bố mẹ là nông dân ư?
Ta thấy ngại ngùng vì ta là dân 2 ngón ư?
Hãy tự hào vì:
Ta là con nhà nghèo
Hãy ngẩng cao đầu vì bố mẹ là nông dân
Và hãy tự tin vì ta là người Nam Định.
Bởi vì, được sinh ra đã là một may mắn rồi, có ba mẹ, có gia đình và quê hương để nhớ để thương đã là một điều quá tuyệt vời và hạnh phúc biết bao. Vậy nên hãy cứ tự tin, hãy cứ tự hào về mảnh đất - Nơi đã nuôi lớn ta trưởng thành. Nếu đi đâu, ai hỏi quê cháu ở đâu hãy cứ dõng dạc mà trả lời rằng:
Cháu là người Hải Hậu, Nam Định ạ!
Nhưng được cái, theo mình biết người Nam Định đi đâu cũng được mọi người yêu quý, và mến thương cũng chưa ai nói ghét Nam Định nhà mình bao giờ cả!
Bài viết: Chiên Nguyễn
» Hãy tự hào khi là con gái Nam Định
Chiên Nguyễn
Châm ngôn: "Hạnh phúc là cho đi và không cần nhận lại"
Thông điệp: “ Tôi rất thích viết về nơi mình sinh ra - Hải Hậu quê tôi. Có những bài viết mà tôi đã thực tế chứng kiến và cũng là câu chuyện của chính mình. Tôi đã dùng lời văn, sự cảm nhận để nói nên. Vậy nên, rất mong bạn đọc nếu cảm thấy hay, hay copy xin vui lòng để lại tên tác giả và nguồn trích dẫn. Đó chính là sự tôn trọng và tôi rất hạnh phúc nếu như các bạn làm điều đó. Cảm ơn!"
Châm ngôn: "Hạnh phúc là cho đi và không cần nhận lại"
Thông điệp: “ Tôi rất thích viết về nơi mình sinh ra - Hải Hậu quê tôi. Có những bài viết mà tôi đã thực tế chứng kiến và cũng là câu chuyện của chính mình. Tôi đã dùng lời văn, sự cảm nhận để nói nên. Vậy nên, rất mong bạn đọc nếu cảm thấy hay, hay copy xin vui lòng để lại tên tác giả và nguồn trích dẫn. Đó chính là sự tôn trọng và tôi rất hạnh phúc nếu như các bạn làm điều đó. Cảm ơn!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét